Hội Quán Truyện Trinh Thám
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

CHƯƠNG 1: HÀNH KHÁCH QUAN TRỌNG TRÊN TÀU CAO TỐC TAURUS (P1)

2 posters

Go down

CHƯƠNG 1: HÀNH KHÁCH QUAN TRỌNG TRÊN TÀU CAO TỐC TAURUS (P1) Empty CHƯƠNG 1: HÀNH KHÁCH QUAN TRỌNG TRÊN TÀU CAO TỐC TAURUS (P1)

Bài gửi by Admin Wed Nov 23, 2016 8:32 pm

Lúc ấy là năm giờ, một sáng sớm mùa đông ở Syria.
Nằm dọc sân ga Alepo là đoàn tàu được giới thiệu hoành tráng trên các tờ hướng dẫn tại nhà ga là “Tàu tốc hành Taurus”. Tàu bao gồm nhà bếp, toa ăn uống, toa nằm và hai toa địa phương.
Bên bục thang dẫn vào toa nằm có một viên truy úy trẻ người Pháp trong bộ quân phục bảnh bao, đang trò chuyện với một người đàn ông gầy gò, nhỏ nhắn, nón chụp sâu đến phủ cả hai tai, vì thế mà không ai thấy được thấy được gì ngoài chop mũi ửng hồng và hai đầu ria để vểnh ngược.
Trời rét buốt nên việc đữa tiễn một quý ngài không quen biết chẳng hề là một việc thú vị, nhưng Trung úy Dubosc vẫn thực thi nhiệm vụ một cách tận tụy. Những lời lẽ nhã nhặn tuôn ra từ đôi môi của anh bằng một thứ tiếng Pháp lịch lãm. Chẳng phải anh ta biết tất cả mọi thứ. Có những lời đồn đại, vốn đương nhiên phải có trong những trường hợp như thế này…Tâm trạng của tướng quân – vị tướng của anh – cứ xấu đi hằng ngày. Và rồi cái ông khách lạ người Bỉ ấy đã đến, hình như mãi tít từ bên Anh. Một tuần lễ trôi qua – một tuần lễ căng thẳng kỳ lạ. Và rồi một số việc đã diễn ra. Một sĩ quan rất đáng kính bỗng dung tự sát, một vị khác xin từ chức. Nhưng khuôn mặt lo lắng chợt mất đi vẻ âu lo, một số biện pháp quân sự dự phòng được nới lỏng. Và Tướng quân – viên tướng phụ trách Trung úy Dubosc – bỗng trẻ ra đến mười tuổi.
Dubosc nghe lóm được một mẫu đối thoại giữa ông ấy và người khách lạ - “Mon cher (ông bạn thân mến), ông đã cứu chúng tôi” – Tướng quân xúc động nói, bộ ria tuyệt đẹp run lên khi những lời này thốt ra: “Ông đã cứu vãn danh dự của quân đội Pháp – Ông đã ngăn được một cục đổ máu! Tôi phải làm sao đây để cảm ơn ông đã nhận lời thỉnh cầu của tôi và đến tận chốn này?”
Người khách lạ (có tên Hercule Poirot) đã trả lời nhã nhặn, trong đó có câu: “Tôi làm sao quên được ông đã từng cứu mạng tôi?” Rồi Tướng quân đáp trả bằng một câu nhã nhặn khác, nói rằng sự giúp đỡ trong quá khứ này chằng có gì là đáng kể. Rồi ông nhắc nhiều hơn về nước Pháp, nước Bỉ, về vinh quang, danh dự và những thứ đại loại thế mà họ choàng lên nhau một cách nồng nhiệt, và rồi cục đối thoại kết thúc.
Mặc dù đã nghe tất cả những lời lẽ đó, Trung úy Dubosc vẫn cứ thấy mù mịt. Nhưng anh được giao nhiệm vụ đưa tiễn ông Poirot lên tàu tốc hành Taurus và anh đã thực hiện việc này với cả sự nhiệt thành, sôi nổi của một sĩ quang trẻ đầy triển vọng công danh phía trước.
“Hôm nay là chủ nhật” – Trung úy Dubosc nói – “Tối thứ hai ngày mai, ngày sẽ có mặt tại Stamboul”.
Câu này anh ta không phải nói lần đầu. Những cuộc trò chuyện trên sân ga trước lúc tàu khởi hành thường là những điệp khúc lặp lại.
“Đúng vậy” – Poirot tán thành.
“Ngài sẽ ở nghỉ đó vài ngày chứ ạ?”
Mais oui (Dĩ nhiên rồi). Stamboul là một thành phố mà tôi chưng từng đặt chân đến. Nếu đi qua Comme ca (như thế) thì quả là đáng tiếc”. – Ông cắn ngón tay đầy diễn cảm – “Chẳng có gì gấp gáp cả. Tôi sẽ làm khách du lịch trong vài ngày”.
“La Sainte Sophie rất đẹp đấy ạ”. – Trung úy Dubosc nói, dù chưa hề thấy nới đó.
Một luồng gió lạnh thổi rít dọc sân ga. Cả hai đều rùng mình. Trung úy Dubosc len lén liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay. Năm giờ thiếu năm phút – chỉ còn năm phút nữa thôi!
E rằng người khách kia bắt được cái nhìn lén của mình, anh lại gợi chuyện tiếp.
“Mùa này rất ít khách du lịch”. – Anh nói, mắt hướng lên cửa sổ toa nằm ngay phía trên đầu họ.
“Đúng vậy”. – Poirot tán thành.
“Hy vọng tàu Taurus không bị kẹt do tuyết!”
“Có chuyện đó nữa sao?”
“Vâng, có đấy ạ. Nhưng năm nay thì chưa”.
“Vậy thì hy vọng là không sao”. – Poirot nói – “Thời tiết châu Âu được dự báo là xấu”.
“Rất xấu ạ. Ở Balkan có tuyết rơi nhiều”.
“Cả ở Đức nữa. Tôi nghe nói vậy”.
Eh bien (Thế đấy)!” – Trung úy Dubosc vội nói, cố lấp đi cái khoảng lặng kế tiếp đang chờ chực diễn ra – “Tối mai vào lúc bảy giờ bốn mươi, ngày sẽ có mặt ở Constantinople”.
“Vâng”. – Poirot trả lời, tiếp tục câu chuyện miễn cưỡng – “La Sainte Sophie nghe nói là rất đẹp”.
“Tuyệt đẹp ạ, tôi tin là vậy”.
Trên đầu họ, màn cửa của một khoang trong toa nằm được vén sang bên và một thiếu phụ ló đầu ra.
Mary Debenham ngủ rất ít kể từ khi cô rời Baghdad hôm thứ năm trước. Cả trên chuyến tàu đến Kirkuk lẫn trong nhà nghỉ ở Mosul và trên tàu đêm qua, cô chỉ ngủ gà gật. Giờ đây, quả oải vì cứ phải nằm gà gật trong cái nóng ngột ngạt của khoang tàu được sưởi ấm quá mức, cô nhốm dậy nhìn ra ngoài.
Đây chác là Aleppo. Chẳng có gì để xem, dĩ nhiên rồi. Chỉ là một sân ga tù mù, văng vẳng đây đó tiếng cãi cọ inh ỏi và hung hăng bằng tiếng A-rập. Hai người đàn ông đứng dưới cửa sổ chỗ cô, đang nói chuyện với nhau bằng tiếng Pháp. Một người là sĩ quan Pháp, người kia là một ông nhỏ nhắn với bộ ria kếch sù. Cô thoáng cười. Chưa từng thấy ai chụp chiếc nón sâu đến thế. Ngoài kia hẳn rất lạnh. Cho nên họ mới sưởi đoàn tàu kinh khủng như vậy. Cô ra sức kéo cửa sổ hạ xuống chút ít, nhưng nó chẳng nhúc nhích.
Phụ trách toa tàu tiến đến hai người đàn ông. Tàu chuẩn bị xuất phát, ông ta bảo thế. Quý ông nên lên tàu. Người đàn ông nhỏ nhắn giở nón ra. Một cái đầu hình trứng trông rất quái. Dù đang có những lo nghĩ riêng, Mary Debenham vẫn mỉm cười. Một gã đàn ông nhỏ bé trông thật là nhộn. Loại đàn ông nhỏ bé mà người ta chẳng bao giờ để mắt tới.
Trung úy Dubosc đang nói lời từ biệt. Anh ta chuẩn bị trước những lời này và để dành nó cho phút cưới. Đó là những lời bay bỗng và lịch lãm.
Không hề chịu thua kém, Poirot cũng đáp lại bằng những lời tương tự.
En voiture, Monsieur (Xin mời Quý ông lên tàu)”. – Phụ trách toa tàu nhác lại lần nữa.
Với vẻ vô cùng lưu luyến, Poirot bước lên tàu. Phụ trách toa bước lên ngay sau ông, Poirot vẫy chào. Trung úy Dubosc chào lại theo kiểu quân đội. Sau một cú giật mạnh, đoàn tàu từ từ tiến lên.
Enfin (Xong xuôi)!” – Hercule Poirot thì thầm.
“Brrrr”. – Trung úy Dubosc bật ta một tiếng rên, thể hiện một cách hoàn hảo rằng anh đang rét đến cỡ nào...

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 12
Join date : 23/11/2016

https://truyentrinhtham.forumvi.net

Về Đầu Trang Go down

CHƯƠNG 1: HÀNH KHÁCH QUAN TRỌNG TRÊN TÀU CAO TỐC TAURUS (P1) Empty Re: CHƯƠNG 1: HÀNH KHÁCH QUAN TRỌNG TRÊN TÀU CAO TỐC TAURUS (P1)

Bài gửi by Bachmanu2016 Wed Nov 23, 2016 10:23 pm

Truyện hay lắm, ad cố gắng nhé. Tks ad nhiều!

Bachmanu2016

Tổng số bài gửi : 1
Join date : 23/11/2016

Về Đầu Trang Go down

CHƯƠNG 1: HÀNH KHÁCH QUAN TRỌNG TRÊN TÀU CAO TỐC TAURUS (P1) Empty Re: CHƯƠNG 1: HÀNH KHÁCH QUAN TRỌNG TRÊN TÀU CAO TỐC TAURUS (P1)

Bài gửi by Admin Thu Nov 24, 2016 9:24 am

Cảm ơn Bachmanu2016 nhiều lắm, mình sẽ tiếp tục cố gắng

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 12
Join date : 23/11/2016

https://truyentrinhtham.forumvi.net

Về Đầu Trang Go down

CHƯƠNG 1: HÀNH KHÁCH QUAN TRỌNG TRÊN TÀU CAO TỐC TAURUS (P1) Empty Re: CHƯƠNG 1: HÀNH KHÁCH QUAN TRỌNG TRÊN TÀU CAO TỐC TAURUS (P1)

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết